Vũ Ngọc Phan, đã bình luận về Nông Cổ Mín Đàm và Đại Việt Tân Báo như sau: “là những báo chí không có tính cách văn học, chỉ đăng rặt những tin vặt, những thông cáo của Chính phủ, những bài diễn văn của người đương thời…” (Nhà văn hiện đại, quyển nhất, NXB Vĩnh Thịnh, Hà Nội, 1951). Những tài liệu nghiên cứu văn học sử và báo chí sau đó đã theo ý kiến này mà cho rằng Đông Dương tạp chí, Nam Phong tạp chí mới là hai tờ báo đầu tiên góp phần xây dựng nền văn học hiện đại. Huỳnh Văn Tòng cũng viết : “Trước Đông Dương tạp chí có những tờ báo khác như Gia Định báo, Lục Tỉnh Tân Văn… Nhưng những tờ báo này thực ra chỉ có tính chất thông tin, văn chương còn luộm thuộm và hết sức đơn sơ.” (HVT, 2000, 123). Nhưng những nhận định như vậy là vô tình bỏ qua những đóng góp của báo chí Nam bộ trong việc hình thành một thứ phong cách ngôn ngữ văn xuôi giản dị gần với khẩu ngữ, với những tác giả như Lê Hoằng Mưu, Trương Duy Toản, Tân Dân Tử, Nguyễn Trọng Quản, Hồ Biểu Chánh, v.v, nhất là của Trương Vĩnh Ký. ------------ Đối tượng của Gia Định báo là người Nam bộ và là những người bình dân thì ngôn ngữ cũng phải là phương ngữ Nam bộ. Có vậy độc giả Nam bộ mới tiếp nhận được. Viết trơn tru như lời nói theo phương ngữ Nam bộ thực sự trở thành phong cách ngôn ngữ của GĐB, kể cả ở văn dịch. Số báo ngày đầu tháng chạp năm Tân Tỵ cách nay 130 năm, tức 20.01.1882, có một chuyện hài hước Tên Arabe đói, như sau: “Có một tên Arabe kia, lạc bậy ở giữa đồng cát đói khát đà hai ngày rồi, biết mình chẳng kíp thì chầy không khỏi chết. Lúc đi qua gần một cái giếng, chợt thấy trên cát một cái bị nhỏ bằng da, nó vội vã lượm lấy cái bị ấy, tưởng là bị chà là. Lòng mầng lật đật mở ra. Mắt vừa ngó thấy đồ trong ấy thì vùng la khan lên rằng : “Thảm thay! Tinh những là ngọc mà thôi!” Ở đoạn văn này, chỉ cần thay vài từ ngữ của phương ngữ Nam bộ và sửa những lỗi chính tả về dấu hỏi, ngã, v.v, chúng ta sẽ có một đoạn văn theo ngôn ngữ phổ thông hiện nay: “Có một người Arabe lạc ở giữa đồng cát, đói khát đã hai ngày rồi, biết mình chẳng chóng thì chầy không (tránh) khỏi chết. Lúc đi qua gần một cái giếng, chợt thấy trên cát một cái bị nhỏ bằng da, người đó vội vã lượm cái bị ấy lên, tưởng là bị chà là. Lòng mừng lật đật mở ra. Mắt vừa nhìn thấy đồ trong ấy thì vùng kêu lên rằng: “Thảm thay! Toàn là những ngọc mà thôi!” Từ ví dụ này có thể hình dung văn dịch từ 130 năm trước của Gia Định báo hầu như không mấy khác biệt so với ngôn ngữ hiện nay. |
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Đang truy cập : 23
•Máy chủ tìm kiếm : 1
•Khách viếng thăm : 22
Hôm nay : 13243
Tháng hiện tại : 180256
Tổng lượt truy cập : 7570668
Tin Bộ GD-ĐT: Lễ trao thưởng cho các học viên xuất sắc GYBM khóa 5 giai đoạn sơ cấp
Ý kiến của bạn: haipham
: sangoanphatran@gmail.com
Địa chỉ IP: 113.161.72.6
Tin Bộ GD-ĐT: ">Lễ trao thưởng cho các học viên xuất sắc GYBM khóa 5 giai đoạn sơ cấp
Ý kiến của bạn: soso1898
: soso1898@yahoo.com
Địa chỉ IP: 1.52.150.27
Tin Bộ GD-ĐT: Lễ trao thưởng cho các học viên xuất sắc GYBM khóa 5 giai đoạn sơ cấp
Ý kiến của bạn: soso1898
: soso1898@yahoo.com
Địa chỉ IP: 1.52.150.27